Trách, trách ai bây giờ,
trách tôi đa tình,
hay trách nàng thơ dại?
vướng tình si mang nỗi ưu tư,
Nàng ơi thôi đừng trách nữa,
tình mới chỉ là thoáng qua,
đời giông bão rồi sẽ bình yên,
có một lúc nào,
nàng hãy để hồn mình bật khóc.
Nước mắt sẽ làm dịu trái tim nàng đang cháy bỏng,
dẫu biết rằng điều đó sẽ làm tim tôi điên dại,
nhưng nàng ơi,
sau cơn bão bùng trời lại sáng,
thì tim tôi muốn cơn bão ấy trôi qua,
vì tôi không muốn nàng dằn vặt trong im lặng nữa,
tôi muốn nàng một lần hãy thổn thức,
say đến tận cùng mối duyên tơ lưu luyến.
Để rồi trong giấc mơ,
nàng hãy về với tôi chia lời hẹn ước,
để rồi hôm sau,
tôi cùng nàng dạo bước,
một con đường có đôi ngả xa xăm.
hay trách nàng thơ dại?
vướng tình si mang nỗi ưu tư,
Nàng ơi thôi đừng trách nữa,
tình mới chỉ là thoáng qua,
đời giông bão rồi sẽ bình yên,
có một lúc nào,
nàng hãy để hồn mình bật khóc.
Nước mắt sẽ làm dịu trái tim nàng đang cháy bỏng,
dẫu biết rằng điều đó sẽ làm tim tôi điên dại,
nhưng nàng ơi,
sau cơn bão bùng trời lại sáng,
thì tim tôi muốn cơn bão ấy trôi qua,
vì tôi không muốn nàng dằn vặt trong im lặng nữa,
tôi muốn nàng một lần hãy thổn thức,
say đến tận cùng mối duyên tơ lưu luyến.
Để rồi trong giấc mơ,
nàng hãy về với tôi chia lời hẹn ước,
để rồi hôm sau,
tôi cùng nàng dạo bước,
một con đường có đôi ngả xa xăm.
gửi HBL
đđt nguyenhoaidong
0 nhận xét:
Post a Comment
* Lưu ý :
- Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu khi viết bình luận.
- Nội dung phải liên quan đến chủ đề bài viết.
- Không dùng lời lẽ khích bác, thô tục ảnh hưởng đến người khác.
- Không đặt link đến Blog/Web khác.
- Nguyễn Hoài Đông trân trọng chúc quý khách sức khỏe và niềm vui!